buồn

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
ɓuən˨˩ɓuəŋ˧˧ɓuəŋ˨˩
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
ɓuən˧˧

Chữ Nôm[sửa]

(trợ giúp hiển thị và nhập chữ Nôm)

Tính từ[sửa]

buồn

  1. tâm trạng tiêu cực, không thích thú của người đang gặp việc đau thương hoặc đang có điều không được như ý; mất hứng thú.
    Mẹ buồn vì con hư.
    Điện chia buồn.
  2. tác dụng làm cho buồn.
    Tin buồn.
    Cảnh buồn.
  3. (Dùng trước danh từ) Có cảm giác bứt rứt khó chịu trong cơ thể, muốncử chỉ, hành động nào đó.
    Buồn chân buồn tay.
    Buồn miệng hát nghêu ngao.
  4. cảm giác khó nhịn được cười khi bị kích thích trên da thịt.
    buồn không nhịn được cười.

Đồng nghĩa[sửa]

có tâm trạng tiêu cực

Dịch[sửa]

có tâm trạng tiêu cực

Từ dẫn xuất[sửa]

có tâm trạng tiêu cực

Trái nghĩa[sửa]

có tâm trạng tiêu cực

Động từ[sửa]

buồn

  1. tâm trạng tiêu cực, không thích thú của người đang gặp việc đau thương hoặc đang có điều không được như ý.
    Mẹ buồn vì con hư.
  2. (Dùng trước động từ, kết hợp hạn chế) Cảm thấy cần phải làm việc gì đó, do cơ thể đòi hỏi, khó nén nhịn được.
  3. (Dùng có kèm ý phủ định) Cảm thấy muốn; thiết.
    Mệt mỏi, chân tay không buồn nhúc nhích.
    Chán chẳng buồn làm.
    Không ai buồn nhắc đến nữa!

Từ dẫn xuất[sửa]

cảm thấy cần phải làm việc gì đó

Tham khảo[sửa]