conjunct

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /kən.ˈdʒəŋkt/

Danh từ[sửa]

conjunct /kən.ˈdʒəŋkt/

  1. Người chung vốn (với người khác); người liên kết (với người khác.
  2. Vật liên kết (với vật khác).

Tham khảo[sửa]