foreclose

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /ˌfɔr.ˈkloʊz/

Ngoại động từ[sửa]

foreclose ngoại động từ /ˌfɔr.ˈkloʊz/

  1. Ngăn không cho hưởng.
  2. Tuyên bố (ai) mất quyền lợi.
  3. (Pháp lý) Tịch thu (tài sản) để thế nợ.
  4. Giải quyết trước.

Chia động từ[sửa]

Nội động từ[sửa]

foreclose nội động từ /ˌfɔr.ˈkloʊz/

  1. (Pháp lý) Tịch thu tài sản để thế nợ.

Chia động từ[sửa]

Tham khảo[sửa]