interlace

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

interlace

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /ˌɪn.tɜː.ˈleɪs/

Ngoại động từ[sửa]

interlace ngoại động từ /ˌɪn.tɜː.ˈleɪs/

  1. Kết lại với nhau, bện lại, xoắn lại, ken lại.
  2. (Nghĩa bóng) Kết hợp chặt chẽ với nhau, ràng buộc với nhau.
  3. Trộn lẫn với nhau.

Chia động từ[sửa]

Nội động từ[sửa]

interlace nội động từ /ˌɪn.tɜː.ˈleɪs/

  1. Bện chéo vào nhau.

Chia động từ[sửa]

Tham khảo[sửa]