kết tủa

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
ket˧˥ twa̰ː˧˩˧kḛt˩˧ tuə˧˩˨kəːt˧˥ tuə˨˩˦
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
ket˩˩ tuə˧˩kḛt˩˧ tṵʔə˧˩

Động từ[sửa]

kết tủa

  1. Nói chất rắn hiện ra trong một chất lỏnglắng xuống.

Dịch[sửa]

Tham khảo[sửa]