knight

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /ˈnɑɪt/
Hoa Kỳ
knight

Danh từ[sửa]

knight (số nhiều knights)

  1. Hiệp sĩ (thời trung cổ ở Châu âu).
  2. Người được phong tước hầu (ở Anh).
  3. (Sử học) , (Anh) đại biểu (của một) hạt (ở nghị viện) ((cũng) knight of the shire).
  4. Kỵ sĩ (trong quân đội cổ La mã).
  5. (Đánh cờ) Quân cờ "đầu ngựa".

Thành ngữ[sửa]

Ngoại động từ[sửa]

knight (ngôi thứ ba số ít thì hiện tại đơn knights, phân từ hiện tại knighting, quá khứ đơn và phân từ quá khứ knighted)

  1. Phong tước hầu (ở Anh).

Chia động từ[sửa]

Tham khảo[sửa]