mặt phẳng

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
ma̰ʔt˨˩ fa̰ŋ˧˩˧ma̰k˨˨ faŋ˧˩˨mak˨˩˨ faŋ˨˩˦
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
mat˨˨ faŋ˧˩ma̰t˨˨ faŋ˧˩ma̰t˨˨ fa̰ʔŋ˧˩

Danh từ[sửa]

mặt phẳng

  1. Bề mặt không có chỗ lồi lõm, cao thấp khác nhau.
    Mặt phẳng của sân vận động.
  2. (Toán học) Mặt chứa hoàn toàn một đường thẳng khi chứa hai điểm khác nhau của .
    Qua ba điểm không thẳng hàng có một mặt phẳng.

Tham khảo[sửa]