tưởng

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
tɨə̰ŋ˧˩˧tɨəŋ˧˩˨tɨəŋ˨˩˦
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
tɨəŋ˧˩tɨə̰ʔŋ˧˩

Phiên âm Hán–Việt[sửa]

Chữ Nôm[sửa]

(trợ giúp hiển thị và nhập chữ Nôm)

Từ tương tự[sửa]

Động từ[sửa]

tưởng

  1. (Thường dùng có kèm ý phủ định) . Nghĩ đến nhiều một cách cụ thể và với tình cảm ít nhiều thiết tha.
    Chẳng tưởng gì đến công việc.
    Lúc nào cũng chỉ tưởng đến đá bóng.
  2. Nghĩtin chắc (điều thật ra không phải).
    Tôi tưởng anh đi vắng nên sáng nay tôi không đến.
    Nó cứ tưởng là nó giỏi.
    Việc khó khăn hơn chúng ta tưởng.
    Việc ấy tưởng không ai biết.
  3. (Kng.; dùng với chủ ngữ ở ngôi thứ nhất hoặc không có chủ ngữ) . Từ dùng chêm vào trong câu để làm nhẹ bớt ý khẳng định và cho có sắc thái khiêm nhường.
    Việc đó tưởng cũng dễ thôi.
    Muốn biết rõ, tôi tưởng không gì bằng hỏi ngay ông ta.

Dịch[sửa]

Tham khảo[sửa]

Tiếng Tày[sửa]

Cách phát âm[sửa]

Danh từ[sửa]

tưởng

  1. tướng.

Tham khảo[sửa]

  • Lương Bèn (2011) Từ điển Tày-Việt[[1][2]] (bằng tiếng Việt), Thái Nguyên: Nhà Xuất bản Đại học Thái Nguyên
  • Hoàng Văn Ma; Lục Văn Pảo; Hoàng Chí (2006) Từ điển Tày-Nùng-Việt (bằng tiếng Việt), Hà Nội: Nhà xuất bản Từ điển Bách khoa Hà Nội