unhoused

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Tính từ[sửa]

unhoused

  1. Không nhà cửa; bị đuổi khỏi nhà, bị đuổi khỏi nơi trú ẩn; lâm cảnh màn trời chiếu đất.

Tham khảo[sửa]