Bước tới nội dung

displease

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh

[sửa]

Cách phát âm

[sửa]
  • IPA: /ˌdɪs.ˈpliz/

Ngoại động từ

[sửa]

displease ngoại động từ /ˌdɪs.ˈpliz/

  1. Làm không bằng lòng, làm không hài lòng, làm phật lòng, làm trái ý, làm bực mình, làm tức giận, làm bất mãn.
    to be displeased at (with) something — không hài lòng về cái gì, bực mình về cái gì

Chia động từ

[sửa]

Tham khảo

[sửa]