hoang

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
hwaːŋ˧˧hwaːŋ˧˥hwaːŋ˧˧
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
hwaŋ˧˥hwaŋ˧˥˧

Phiên âm Hán–Việt[sửa]

Chữ Nôm[sửa]

(trợ giúp hiển thị và nhập chữ Nôm)

Từ tương tự[sửa]

Tính từ[sửa]

hoang

  1. (Nơi) Không được con người chăm sóc, sử dụng đến.
    Ruộng bỏ hoang.
    Nhà trống lạnh như nhà hoang.
    Đất hoang.
    Nấm mồ hoang.
  2. (Cây cối, động vật) Không được con người nuôi trồng như những trường hợp bình thường khác.
    Cây ổi mọc hoang.
    Mèo hoang.
  3. (Kết hợp hạn chế) Lung tung không biết đâu là đâu, không có ý định gì hết.
    Con chó chạy hoang khắp làng.
    Bỏ nhà đi hoang.
  4. (Kết hợp hạn chế) Ngoài hôn nhân hợp pháp, không được xã hội chính thức thừa nhận.
    Chửa hoang*.
    Đứa con hoang.
  5. Rộng rãi quá mức cần thiết trong việc ăn tiêu.
    Quen tiêu hoang.
    Không hoang, nhưng cũng không nên hà tiện quá.
  6. (Ph.) Nghịch ngợm.
    Thằng nhỏ hoang lắm.

Dịch[sửa]

Tham khảo[sửa]