tàn tạ

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
ta̤ːn˨˩ ta̰ːʔ˨˩taːŋ˧˧ ta̰ː˨˨taːŋ˨˩ taː˨˩˨
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
taːn˧˧ taː˨˨taːn˧˧ ta̰ː˨˨

Tính từ[sửa]

tàn tạ

  1. giai đoạn cuối của quá trình suy tàn.
    Nhan sắc đã tàn tạ.
    Thời kì tàn tạ của chế độ phong kiến.

Dịch[sửa]

Tham khảo[sửa]