ficken

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Đức[sửa]

Từ nguyên[sửa]

Từ tiếng Đức chuẩn trung cổ (“chà xát”). Từ tượng thanh.

Động từ[sửa]

ficken (yếu, ngôi thứ ba số ít hiện tại fickt, quá khứ fickte, quá khứ phân từ gefickt, trợ động từ haben)

  1. (Nghĩa xấu) Giao cấu.

Chia động từ[sửa]


Đồng nghĩa[sửa]