defiance

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /dɪ.ˈfɑɪ.ənts/
Hoa Kỳ

Danh từ[sửa]

defiance /dɪ.ˈfɑɪ.ənts/

  1. Sự thách thức.
  2. Sự bất chấp, sự coi thường, sự không tuân theo.

Thành ngữ[sửa]

  • in defiance of: Bất chấp, mặc kệ.
  • to set at defiance; to bid defiance to:
    1. Thách thức.
    2. Coi thường, không tuân theo.
      to set the law at defiance — coi thường luật pháp, không tuân theo luật pháp
      to set somebody at defiance — coi thường ai, không coi ai ra gì

Tham khảo[sửa]