uncommon

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /ˌən.ˈkɑː.mən/

Tính từ[sửa]

uncommon /ˌən.ˈkɑː.mən/

  1. Không thông thường, hiếm, ít có.
  2. Lạ lùng, kỳ dị.

Phó từ[sửa]

uncommon /ˌən.ˈkɑː.mən/

  1. (Thông tục) Lạ lùng, phi thường, khác thường.

Tham khảo[sửa]