Bước tới nội dung

皇帝

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Trung Quốc

[sửa]

Từ nguyên

[sửa]

Do Tần Thủy Hoàng ghép chữ (Hoàng) là danh xưng của ba vị vua thời Tam Hoàng và chữ (Đế) là danh xưng của năm vị vua thời Ngũ Đế thời thượng cổ thành tước vị 皇帝 (hoàng đế)

Danh từ

[sửa]

皇帝

  1. Hoàng đế, tên gọi để chỉ các vị vua phong kiến tập quyền chính thống tại Trung Quốc kể từ Tần Thủy Hoàng trở đi.
  2. Người cai trị một lãnh thổ rộng lớn.
Mục từ này được viết dùng mẫu, và có thể còn sơ khai. Bạn có thể viết bổ sung.
(Xin xem phần trợ giúp để biết thêm về cách sửa đổi mục từ.)

Tiếng Khiết Đan

[sửa]

Danh từ

[sửa]

皇帝

  1. hoàng đế.