obtrude ngoại động từ /əb.ˈtruːd/
- Ép, ép buộc, tống ấn, bắt phải chịu, bắt phải theo.
- to obtrude one's opinions on (upon) somebody — bắt ai phải theo ý kiến của mình
- to obtrude oneself upon somebody — bắt ai phải chịu đựng mình; bắt ai phải chú ý đến mình