Bước tới nội dung

sprig

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh

[sửa]

Cách phát âm

  • IPA: /ˈsprɪɡ/
Hoa Kỳ

Danh từ

sprig /ˈsprɪɡ/

  1. Cành con; chồi.
  2. Cành thoa.
  3. Đinh nhỏ không đầu.
  4. Nẹp ba góc (để lồng kính).
  5. (Thông tục) Cậu ấm, anh chàng chưa ráo máu đầu.

Ngoại động từ

sprig ngoại động từ /ˈsprɪɡ/

  1. Tỉa cành con (ở cây).
  2. Trang trí bằng cành cây nhỏ.
  3. Thêu cành lá (trên vải, lụa... ).
  4. Đóng bằng đinh không đầu.

Tham khảo