Bước tới nội dung

sprig

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh

[sửa]

Cách phát âm

[sửa]
  • IPA: /ˈsprɪɡ/
Hoa Kỳ

Danh từ

[sửa]

sprig /ˈsprɪɡ/

  1. Cành con; chồi.
  2. Cành thoa.
  3. Đinh nhỏ không đầu.
  4. Nẹp ba góc (để lồng kính).
  5. (Thông tục) Cậu ấm, anh chàng chưa ráo máu đầu.

Ngoại động từ

[sửa]

sprig ngoại động từ /ˈsprɪɡ/

  1. Tỉa cành con (ở cây).
  2. Trang trí bằng cành cây nhỏ.
  3. Thêu cành lá (trên vải, lụa... ).
  4. Đóng bằng đinh không đầu.

Tham khảo

[sửa]