plainchant

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /ˈpleɪn.ˌtʃænt/

Danh từ[sửa]

plainchant /ˈpleɪn.ˌtʃænt/

  1. Loại nhạc nhà thờ thời trung cổ cho một số giọng cùng hát (nhà thờ Anh giáo, Thiên chúa giáo La mã).

Tham khảo[sửa]