miên man

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
miən˧˧ maːn˧˧miəŋ˧˥ maːŋ˧˥miəŋ˧˧ maːŋ˧˧
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
miən˧˥ maːn˧˥miən˧˥˧ maːn˧˥˧

Từ nguyên[sửa]

Từ Hán-Việt miên (“kéo dài”) + man (“nước tràn ra”).

Tính từ[sửa]

miên man

  1. (Láy) Lôi thôi kéo dài.
    Sa mù cũng gợi trăm niềm thương và nỗi nhớ miên man. (Nguyễn Xuân Sanh)

Phó từ[sửa]

miên man

  1. (Láy) Lôi thôi kéo dài.
    La cà miên man các vỉa hè. (Tô Hoài)

Tham khảo[sửa]