cô lập

Từ điển mở Wiktionary
Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
ko˧˧ lə̰ʔp˨˩ko˧˥ lə̰p˨˨ko˧˧ ləp˨˩˨
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
ko˧˥ ləp˨˨ko˧˥ lə̰p˨˨ko˧˥˧ lə̰p˨˨

Động từ[sửa]

cô lập

  1. Tách riêng ra, làm mất mối liên hệ với những cái khác.
    Bị cô lập.
    Không xem xét các vấn đề một cách cô lập, riêng rẽ.

Tham khảo[sửa]