cầm cự

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
kə̤m˨˩ kɨ̰ʔ˨˩kəm˧˧ kɨ̰˨˨kəm˨˩˨˩˨
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
kəm˧˧˨˨kəm˧˧ kɨ̰˨˨

Động từ[sửa]

cầm cự

  1. Giữ thế giằng co trong chiến trường.
    Cầm cự với địch.
    Chuyển giai đoạn cầm cự sang tiến công.
  2. Chống đỡ để chặn lại sự tấn công của lực lượng mạnh hơn.
    Quân địch chỉ cầm cự được một thời gian.

Tham khảo[sửa]