disjointed

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /.ˈdʒɔɪn.təd/
Hoa Kỳ

Động từ[sửa]

disjointed

  1. Quá khứphân từ quá khứ của disjoint

Chia động từ[sửa]

Tính từ[sửa]

disjointed /.ˈdʒɔɪn.təd/

  1. Bị tháo rời ra.
  2. Bị tháo rời khớp nối ra; bị trật khớp.
  3. Rời rạc, không có mạch lạc (câu chuyện... ).

Tham khảo[sửa]