căn cứ

Từ điển mở Wiktionary
Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
kan˧˧˧˥kaŋ˧˥ kɨ̰˩˧kaŋ˧˧˧˥
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
kan˧˥˩˩kan˧˥˧ kɨ̰˩˧

Từ tương tự[sửa]

Từ nguyên[sửa]

Căn: rễ; cứ: dựa vào

Danh từ[sửa]

căn cứ

  1. Điều có thể dựa vào chắc chắn.
    Chúng ta có căn cứ để tin rằng ta được thiên nhiên ưu đãi (Phạm Văn Đồng)
  2. Nơi tập trung những phương tiện cần thiết cho việc tiến hành chiến tranh.
    Căn cứ hải quân.
    Căn cứ không quân
  3. Nơi tập trung một lực lượng sẵn sàng chiến đấu.
    Bộ đội ta vào.
    Tây-bắc mở rộng căn cứ (Nguyễn Tuân)

Động từ[sửa]

căn cứ

  1. Dựa vào; chiếu theo.
    Căn cứ vào luật hôn nhân và gia đình.

Tham khảo[sửa]