revenge

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh[sửa]

Cách phát âm[sửa]

  • IPA: /rɪ.ˈvɛndʒ/
Hoa Kỳ

Danh từ[sửa]

revenge /rɪ.ˈvɛndʒ/

  1. Sự trả thù; hành động trả thù; ý muốn trả thù; mối thù hằn.
    to take revenge for something — trả thù về cái gì
    to take revenge of somebody — trả thù ai
    to thirst for revenge — nóng lòng trả thù
    to have one's revenge — trả được thù
    in revenge — để trả thù
    out of revenge — vì muốn trả thù, vì thù hằn
  2. (Thể dục, thể thao) Trận đấu gỡ.
    to give someone his revenge — cho người nào dịp đấu một trận đấu gỡ

Động từ[sửa]

revenge /rɪ.ˈvɛndʒ/

  1. Trả thù, báo thù, rửa hận.
    to revenge oneself on (upon) someone — trả thù ai
    to revenge oneself for something — trả thù về cái gì
    to be revenged — trả được thù
    to revenge an insult — rửa nhục
    to revenge someone — báo thù cho ai

Chia động từ[sửa]

Tham khảo[sửa]