Bước tới nội dung

kết hợp

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt

[sửa]

Cách phát âm

[sửa]
IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
ket˧˥ hə̰ːʔp˨˩kḛt˩˧ hə̰ːp˨˨kəːt˧˥ həːp˨˩˨
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
ket˩˩ həːp˨˨ket˩˩ hə̰ːp˨˨kḛt˩˧ hə̰ːp˨˨

Động từ

[sửa]

kết hợp

  1. Gắn với nhau để bổ sung cho nhau.
    Học kết hợp với hành.
    Kết hợp lao động với giáo dục.
  2. Hợp tác, điều hợp, phối hợp, điều phối.
  3. (Kng.) . Làm thêm một việc gì nhân tiện khi làm việc chính.
    Trên đường đi, kết hợp ghé thăm một bạn cũ.
  4. (Chm.) . (Tính chất của phép cộng hoặc phép nhân) cho phép trong một dãy tính cộng (hoặc nhân) thay hai số hạng (hoặc thừa số) liên tiếp bằng tổng (hoặc tích) của chúng.

Dịch

[sửa]

Tham khảo

[sửa]