cuống

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt[sửa]

Cách phát âm[sửa]

IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
kuəŋ˧˥kuəŋ˩˧kuəŋ˧˥
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
kuəŋ˩˩kuəŋ˩˧

Phiên âm Hán–Việt[sửa]

Chữ Nôm[sửa]

(trợ giúp hiển thị và nhập chữ Nôm)

Từ tương tự[sửa]

Danh từ[sửa]

cuống

  1. Bộ phận của , hoa, quả dính vào với cành cây.
    Chặt quả mít, chặt cả cuống
  2. Bộ phận của một cơ quan nối với cơ thể.
    Cuống phổi.
    Cuống rốn
  3. Phần gốc của phiếu, , biên lai giữ lại để đối chiếu, sau khi đã phiếu, , biên lai đi.
    Còn cuống vé để làm bằng.

Tính từ[sửa]

cuống

  1. Tỏ ra bối rối vì quá sợ, quá lo hoặc quá mừng.
    Đánh vỡ cái cốc, thấy bố về nó cuống lên.

Phó từ[sửa]

cuống

  1. Rối rít.
    Giục cuống lên.

Từ láy[sửa]

Tham khảo[sửa]